Cũng như bạn tưởng tượng người ấy là soái ca bước từ tiểu thuyết ngôn tình mà bạn thầm yêu trộm nhớ bấy lâu nay vậy. Nếu yêu ai, bạn sẽ nảy sinh tình cảm với người ấy ngay từ những lần gặp gỡ đầu tiên, từ những mẩu chuyện ngắn không đầu không cuối và yêu bởi chính những gì người ấy tự nhiên thể hiện, những gì thuộc về bản chất người ấy mà không cần người ta trực tiếp làm gì cả.
Chúng ta thường không giải thích được những hành động có vẻ 'ngớ ngẩn' của mình dành cho người ấy. Đôi khi thấy người ấy online, dù rất muốn bắt chuyện nhưng lẳng lặng nhìn nick người ấy sáng, miệng niệm thần chú 'không được nhắn tin, nhất định không được nhắn tin'. Đôi khi lại post bâng quơ vài ba status hoặc bài hát để người ta thấy được, nhưng khi người ta lỡ… like rồi thì lại xóa vội ngay.
Vì không muốn bản thân tổn thương, nên bạn vẫn ôm nỗi nhớ nhung một mình, thi thoảng lại vào hỏi thăm họ như một người bạn. (Ảnh: Nguyễn Văn Vũ).
Cho dù có nhiều người xung quanh tán tỉnh, nói những lời ngọt ngào, dành tặng cho bạn những gì tốt đẹp nhất thì bạn vẫn chỉ chú ý đến người ấy, quan tâm đến nhất cử nhất động đến người ấy mà thôi. Thậm chí bạn tự hiểu chính mình là như thế, sợ bản thân mình làm tổn thương người khác nên thường không cho ai cơ hội tiếp cận, càng không muốn bất kỳ ai chờ đợi, làm mất thời gian của họ.
Còn đối với người bạn tự 'đổ', người ấy chưa mở lời bạn đã thấy lòng rối tung rối mù, chỉ cần nói một câu bạn cũng có thể nghĩ ra hàng nghìn kịch bản mà chân không chịu chạm đất. Thế nhưng bạn không biết tình cảm người kia dành cho mình là thế nào.
Mỗi ngày trôi qua, bạn chỉ biết gặm nhấm cái tình cảm xuất phát từ một bên. Vì không muốn bản thân tổn thương, nên bạn vẫn ôm nỗi nhớ nhung một mình, thi thoảng lại vào hỏi thăm họ như một người bạn. Chỉ cần biết họ vẫn ổn, vẫn khỏe, vẫn an toàn là bản thân cũng yên tâm lắm rồi.
Những người không cần ''cưa' cũng tự 'đổ', mà 'đổ' vào người có thể không thuộc về mình thường rất cô đơn. Những kẻ thế này không cho người ta cơ hội, cũng chính là không cho mình cơ hội.
Không cho người ta yêu, cũng chính là không cho phép mình được yêu.
Không muốn người ta bị tổn thương, thật ra là sợ trái tim mình vỡ vụn.
Bạn yêu người ta, bản thân cảm thấy lòng mình sâu sắc, đối phương nếu biết lại khó xử đứng ngồi không yên. Người khác yêu bạn, bạn chỉ biết cười bất lực, thương mà không giúp được gì.
Và quan trọng nhất, những người mà bạn yêu, yêu từ cái nhìn đầu tiên, yêu không có lý do, đa số lại chẳng bao giờ yêu lại bạn. Thế nhưng dù biết sẽ chẳng thể cùng họ ở bên nhau, nhưng vẫn cứ cố chấp dùng hết tâm can của mình, chỉ để yêu người ta đến ghi lòng tạc dạ. Quả thực rất ngốc nghếch!
Suy cho cùng trên thế giới này, chuyện vui hiếm hoi nhất trên thế gian cũng chính là yêu một người vừa vặn yêu mình. Thôi cứ dại khờ đi, rồi sau này sẽ có người bù đắp cho bạn bằng một tình yêu chân thành như thể bạn xứng đáng với điều đó.