Bức Thiếu nữ đeo bông tai ngọc trai của họa sĩ Johannes Vermeer
Tác phẩm được vẽ vào thế kỷ XVII và có nhiều tên gọi, ví dụ như Chân dung trong trang phục cổ. Bức tranh khổ vừa này là chân dung bán thân của một thiếu nữ bí ẩn - có thể là con gái của Vermeer - người đang đeo hoa tai ngọc trai và đội một chiếc khăn xếp trên đầu.
Tuy nhiên, một số nhà nghiên cứu vẫn không chắc liệu chiếc khuyên tai của cô gái trong bức tranh có thực sự là một viên ngọc trai hay không. Một trong những vật liệu được nghi ngờ ở đây là kim loại. Hơn nữa, họ thậm chí không thể biết đó có phải là bông tai hay không, vì nó không có móc. Nhưng không chỉ có vậy, vào năm 2018, một nghiên cứu mới đã chỉ ra rằng nền của bức tranh không phải lúc nào cũng có màu đen. Họa sĩ đã vẽ cô gái trước một bức màn màu xanh lá cây.
Bức Nighthawks của Edward Hopper
Nighthawks là bức tranh sơn dầu trên vải năm 1942 của Edward Hopper, vẽ chân dung bốn người trong một quán ăn ở trung tâm thành phố vào ban đêm khi nhìn qua cửa sổ kính lớn của quán ăn. Ánh sáng từ quán ăn chiếu sáng một khung cảnh đường phố đô thị tối tăm và vắng vẻ.
Đây cũng là một trong những bức tranh dễ nhận biết nhất trong giới nghệ thuật Mỹ. Nhưng vấn đề là tên ban đầu của nó không phải như vậy. Vợ của người nghệ sĩ đã ghi nhật ký về công việc sáng tạo của chồng mình, và cô ấy đã đề cập rằng nó nên có tên là Night Hawks, điều nhiều khả năng liên quan đến chiếc mũi hình mỏ chim của người đàn ông ở quán bar. 'Night Hawks sẽ là một cái tên tuyệt hay cho nó', vợ của Hopper đã viết trong bức thư gửi cho em gái của ông.
Bức American Gothic của Grant Wood
Nhiều người tin rằng cặp đôi được miêu tả trong bức tranh này là một cặp vợ chồng. Nhưng, trên thực tế, họ là một người cha và con gái. Em gái của Wood và nha sĩ của họ đã được mời đứng làm mẫu để vẽ tranh. Grant Wood cũng yêu cầu em gái mình mặc một chiếc tạp dề mà các cô gái sống ở vùng nông thôn Iowa hay mặc vào thời điểm đó.
Khi Wood đưa bức tranh tham gia một cuộc thi tại Viện Nghệ thuật Chicago, một trong những giám khảo đã coi đó là một “cặp tình nhân hài hước”. Dẫu vậy, bức tranh sau đó đã giành được huy chương đồng và được mua lại bởi Viện Nghệ thuật. Cũng cần nhắc thêm rằng người sống ở bang Iowa đã rất tức giận với Wood, khi ông miêu tả họ là những người dường như bị chèn ép và có khuôn mặt dữ tợn.
Bức Cà phê vỉa hè trong đêm (Café Terrace at Night) của Vincent van Gogh
Vincent van Gogh thường sử dụng bầu trời đầy sao trong các bức tranh của mình, nhưng bức tranh này khác biệt hơn cả. Mặc dù anh không ký tên vào bức tranh, nhưng chắc chắn đó là tác phẩm của van Gogh vì ông ấy đã mô tả chi tiết nó trong những bức thư gửi cho em gái mình. Đây là bức tranh đầu tiên ông sử dụng phông nền đầy sao. Trong bức tranh này, các chòm sao được mô tả với độ trung thực cao đến mức các nhà khoa học có thể xác định chính xác ngày tạo ra bức tranh là ngày 16 hoặc 17 tháng 9 năm 1888.
Ngoài ra, mặc dù họa sĩ miêu tả bầu trời đêm trong bức tranh của mình, nhưng ông hoàn toàn không sử dụng màu đen. Ông chỉ cần dùng màu xanh lam, tím và xanh lục.
Bức Nude Descending a Staircase, No. 2 (Khỏa thân đi xuống cầu thang - số 2) của Marcel Duchamp
Bức tranh này của Marcel Duchamp được coi là một tác phẩm cổ điển theo trường phái hiện đại. Nhưng khi mới được tạo ra, nó đã bị những người theo chủ nghĩa Lập thể từ chối vì quá ... tương lai. Nó thậm chí còn bị chế giễu tại một cuộc triển lãm nghệ thuật. Một trong những vị khách đã nói: “Trong phòng tắm của tôi có một tấm thảm Navajo rất đẹp, mà theo bất kỳ cách giải thích đúng đắn nào về lý thuyết Lập thể, nó sẽ là một bức tranh trang trí và đẹp mắt hơn thứ này nhiều.”
Bức Rain, Steam and Speed – The Great Western Railway của J. M. W. Turner
Bức tranh này được vẽ trong cuộc Cách mạng Công nghiệp, khi thế giới có sự thay đổi lớn từ nền kinh tế nông nghiệp sang sản xuất máy móc. Tuy nhiên, các nghệ sĩ thời đó cho rằng hình ảnh công nghiệp không đủ tốt để mô tả trong tranh. Vì vậy, việc họa sĩ J. M. W. Turner chọn chủ đề này cho bức tranh của mình chứng tỏ rằng ông đã đi trước thời đại, vì ông đã cho thấy tiến bộ công nghiệp là một điều gì đó đẹp đẽ và hấp dẫn.
Mặc dù hầu hết mọi thứ trong bức tranh đều được làm mờ để thể hiện sức mạnh của tốc độ, nhưng bạn vẫn có thể thấy một con thỏ đang chạy dọc theo đường ray (được phóng to trong vòng tròn màu vàng). Có lẽ nghệ sĩ cho rằng công nghệ mới có thể trở nên nguy hiểm cho thiên nhiên và nhân loại trong tương lai.
Bức Nụ hôn (The Kiss) của Gustav Klimt
Đây được xem là bức tranh đã cứu vãn con đường nghệ thuật và danh tiếng của họa sĩ Klimt. Trước đó, ông đã thực hiện một loạt tác phẩm gây tranh cãi theo đơn đặt hàng để trưng bày trong sảnh lớn của Đại học Vienna. Công chúng đã rất tức giận khi xem các bức tranh kết hợp giữa hình ảnh khỏa thân và các biểu tượng mang tính triết học trong tranh.
Người nghệ sĩ sau đó thậm chí đã phải vay tiền để trả lại khoản đã nhận trước cho Bộ Giáo dục của Vienna. May thay, bức The Kiss ra đời đã đạt được thành công vang dội. Bảo tàng Belvedere của Vienna đã ngưỡng mộ bức tranh đến nỗi họ đã mua nó ngay cả trước khi nó hoàn thành. Mức giá được trả khi ấy tương đương với 185.000 USD hiện nay. Vào thời điểm đó, đây là số tiền cao nhất từng được trả cho một bức tranh.
Bức View of Toledo (Quang cảnh Toledo) của El Greco
Quang cảnh Toledo là bức tranh phong cảnh đầu tiên của họa sĩ Tây Ban Nha vào thời điểm đó. Một số nhà nghiên cứu cho rằng đây không phải là toàn bộ bức tranh mà chỉ là một phần của nó. Tuy nhiên, không có bằng chứng về điều này. Và nếu bạn so sánh thành phố thực với bức tranh, bạn sẽ thấy rằng không phải tất cả các địa danh trong tranh đều tương ứng với cảnh quan thành phố thực. Có lẽ nghệ sĩ đã muốn thể hiện khung cảnh tương lai của Toledo.
Bức Drawing XIII của Georgia O'Keeffe
Georgia O'Keeffe hoàn thành bức vẽ này vào năm 1915 khi đang giảng dạy tại một trường đại học và khi đang nghiên cứu về nghệ thuật trừu tượng. Vào thời điểm đó, các nghệ sĩ có xu hướng vẽ các hình dạng theo hướng hình học hơn, vì vậy nữ họa sĩ đã tập trung vào các hình dạng tự nhiên và dành một loạt các bức vẽ cho chúng.
Sau đó, cô đã gửi những bức vẽ này cho bạn mình, người này đã mang chúng đến một phòng trưng bày. Anh ấy nhận thấy chúng là “những thứ tinh khiết nhất, tốt nhất, chân thành nhất, xứng đáng để vào phòng trưng bày trong một thời gian dài'. Người bạn này đã trưng bày một số bức vẽ mà không có sự cho phép của O'Keeffe. Sau khi phát hiện ra tác phẩm của mình đang được trưng bày, cô đã tranh cãi với người bạn của mình, nhưng cuối cùng đã đồng ý để cuộc triển lãm tiếp tục.
Bức The Librarian (Thủ thư) của Giuseppe Arcimboldo
Giuseppe Arcimboldo đã tạo ra một vài bức chân dung bằng cách vẽ một tập hợp các đồ vật hoặc thực phẩm khác nhau. Những bức tranh của ông được coi là “chiến thắng của nghệ thuật trừu tượng trong thế kỷ XVI.” Tác phẩm trên được hiểu là một sự chế giễu, nhằm châm biếm những người sưu tập sách, những người chỉ quan tâm đến việc mua sách hơn là đọc chúng.
Tên ban đầu của bức tranh vẫn chưa được tiết lộ và tiêu đề hiện tại của nó (the Librarian) xuất hiện lần đầu tiên trong một kho lưu trữ đầu thế kỷ XX.
Bức Quý bà với một con chồn của Leonardo da Vinci
Ban đầu, các chuyên gia nghệ thuật nghi ngờ tác giả của bức tranh này không phải là Leonardo da Vinci, vì chữ ký của ông đã được thêm vào bức tranh muộn hơn nhiều so với thời điểm nó được tạo ra.
Mãi tới gần đây, khi các chuyên gia quét bức tranh bằng máy ảnh đa phổ để xem ban đầu nó trông như thế nào. Họ phát hiện ra rằng nó đã trải qua những thay đổi đáng kể trong quá trình trùng tu. Ví dụ, nền ban đầu của nó không phải là màu đen mà là màu xanh đậm. Nhưng quá trình quét đã xác nhận rằng tác giả của bức tranh thực tế là Leonardo da Vinci, vì họ đã tìm thấy dấu vân tay của ông trên đó.