Ngay sau khi anh Trần Văn Long (33 tuổi, kinh doanh tự do, Quảng Ninh) chia sẻ bức ảnh về việc nhiều du khách viết bậy lên tường, bia đá trên núi Bài Thơ và kêu gọi đi 'xóa chữ', thì gần như ngay lập tức 'team xóa chữ' đã được thành lập và nhận được sự ủng hộ lớn từ cộng đồng.
Tấm bia bị phủ kín bởi chữ của du khách
Không chỉ vậy, hành động đẹp này còn khiến 1 bạn trẻ từng viết bậy lên bia đá 'quay đầu về bờ', xin được gia nhập đoàn để sửa chữa sai lầm.
Và dưới đây là câu chuyện về những tấm lòng đẹp lên núi để 'xóa chữ'.
Chào anh Long! Anh có cảm nhận như thế nào đối với hành động viết bậy lên các tấm bia trên núi Bài Thơ của nhiều khách du lịch (đặc biệt là giới trẻ)?
Tôi hơi buồn và tiếc cho các bạn ấy chứ không trách. Thời tôi bằng tuổi các bạn ấy tôi cũng từng làm những việc tương tự. Chỉ khác là thời đó quanh tôi rất nhiều người làm vậy, chúng tôi lại không có thông tin như bây giờ, tiếp cận những hành động văn minh rất hạn chế.
Còn bây giờ các bạn trẻ điều kiện tốt hơn, tôi cứ nghĩ thông tin tốt hơn sẽ giúp các bạn ấy hành xử văn minh hơn mới phải. Nhưng có lẽ cách sử dụng, tiếp thu thông tin của các bạn ấy không đúng, hoặc cũng có thể những hành động đúng đắn, văn minh chưa đủ nhiều chăng?
Anh có thể chia sẻ kĩ hơn về câu chuyện một bạn trẻ biết sai và đã gia nhập 'team xóa chữ' của anh không ạ?
Khi tôi đăng lời kêu gọi các bạn trong facebook cùng tôi lên núi 'xóa chữ' (làm sạch bia đá), rất nhiều bạn quen và không quen quan tâm nhắn tin ngỏ ý tham gia, trong đó có 1 bạn trẻ học lớp 11.
Tôi hỏi: 'Sao em lại muốn đi cùng anh?', bạn bảo: 'Em chính là 1 người trong bức ảnh, hôm trước nhóm em leo núi, chính em mang bút xóa rồi cùng các bạn viết lên đó. Em thấy người ta viết thì viết theo thôi chứ không nghĩ nó lại xấu như vậy'.
Thấy em áy náy quá, tôi an ủi: 'Hồi bằng tuổi em anh cũng viết bậy lung tung lắm, nhưng quanh anh ai cũng vậy, chẳng ai biết đúng sai mà bảo mình. Bây giờ em biết sai, còn biết sửa sai như thế là rất tốt, rất nhiều bạn không ý thức được như em đâu'.
Lúc đầu chỉ bảo em là đi xóa chữ thôi, nhưng lúc lên núi thấy đường đi nhiều rác quá, mọi người vừa đi vừa nhặt rác, em ấy cũng tham gia nhiệt tình, không ngại bẩn.
Anh có thể chia sẻ quá trình, cách thức cả nhóm cùng thực hiện xóa chữ không ạ?
Nhóm khởi hành lên núi buổi sáng, trên đường lên núi thấy đường đi nhiều rác quá nên mọi người tự động chia nhau ra nhặt rác cho vào túi nilon đã mang theo. Chúng tôi càng nhặt rác càng nhiều nên về sau phải nhặt cả túi nilon để đựng rác luôn.
Khoảng 9h30' nhóm lên tới đỉnh núi, nơi có bia đá và bắt đầu 'xóa chữ'. Vì chưa có kinh nghiệm nên hôm trước ai bảo dùng thứ gì chúng tôi mang thứ đó, gồm xăng, cồn 90 độ, a-xít-tôn (tẩy sơn móng tay), dầu gió, cana.
Khi làm, tôi thấy xăng và a-xít-tôn hiệu quả nhất, sau tới cana (đánh bóng xe hơi). Vì chữ viết trên đá bằng nhiều loại mực như bút xóa, bút mực, bút dạ, lại qua nhiều năm nên rất khó tẩy, nhiều nơi chúng tôi phải dùng dụng cụ rửa bát (bằng kim loại) để đánh.
Chúng tôi làm chậm và tránh hết sức các chữ viết trên bia đá, không gây ảnh hưởng tới chữ viết và mỹ quan nguyên bản của bia.
Tới 11h30 xóa xong chữ chúng tôi chia nhau nhặt rác trên đỉnh núi, sau đó chia nhau vác xuống rồi ai về nhà nấy.
Các bạn trẻ tỉ mỉ xóa những chữ viết bậy trên tấm bia đá
Kỉ niệm đặc biệt trong suốt quá trình ấy?
Kỷ niệm không vui của tôi là trên đường đi gặp rất nhiều khách du lịch, hỏi họ thì họ bảo phải mất phí là 10.000 đồng để leo núi. Chính bản thân tôi cách đây 4 tháng cũng phải mất phí đó cho 1 người đàn ông ở dưới chân núi mới được leo lên.
Mất phí nhưng không có vé, không biên lai, biên nhận, họ chặn lại rồi đòi tiền. 4 tháng sau là bây giờ mà mọi chuyện vẫn vậy, tôi thấy hơi buồn.
Có lẽ chính việc thu phí vô lý đó khiến tình trạng xả rác càng nghiêm trọng hơn. Nó tạo tâm lý rằng 'tôi mất phí thì tôi sẽ xả rác, phí đó là để có người dọn rác nên tôi cứ xả rác...'.
Phượt, 'bay' đã sớm trở thành 'hot trend' của giới trẻ. Vậy theo quan điểm cá nhân anh, làm thế nào để giúp các bạn ấy 'đi ý thức'?
Tôi sẽ dùng những từ ngữ ôn hòa có tính hướng dẫn và có hình ảnh trực quan hơn. Ví dụ: nếu muốn 'cấm viết bậy/bẩn' thì ta làm 2 tấm ảnh, 1 ảnh là cái bia đá bẩn, có người đang viết đầy chữ kèm dòng chữ 'ĐỪNG LÀM VẬY' và 1 ảnh là bia đá sạch sẽ, sáng đẹp, có người đang xóa chữ, kèm dòng chữ 'HÃY LÀM THẾ NÀY'.
Việc này có lẽ hơi tốn công sức nhưng nếu nghĩ tới việc khắc phục hậu quả nếu không làm vậy thì sẽ thấy nó rất đáng làm.
Theo anh, tình trạng viết, vẽ bậy này còn tồn tại ở nhiều nơi khác không?
Theo tôi biết thì việc viết, vẽ bậy xảy ra gần như ở tất cả mọi nơi, nó phổ biến tới mức gần như người ta chẳng buồn lên án nữa rồi.
Anh có định thành lập 1 nhóm riêng và tiếp tục hành trình 'xóa chữ' của mình?
Từ ban đầu tôi đã xác định việc làm này phải kiên nhẫn. Tôi sẽ làm thường xuyên ngay khi có cơ hội, các bạn trong nhóm cũng vậy, mọi người đều nhất trí rằng khi nào có thời gian rảnh là lại lên đó xóa chữ và nhặt rác.
Bởi theo tôi việc xả rác và viết bậy sẽ còn diễn ra nữa, nếu chúng tôi dừng lại thì chẳng khác gì 'ném đá ao bèo'. Những người tích cực sẽ thay đổi và đứng về phía team chúng tôi (như bạn học lớp 11 và đôi nam nữ nhặt rác cùng chúng tôi).
Cảm ơn anh rất nhiều vì cuộc trò chuyện này.
Một số hình ảnh khác của chuyến đi xóa chữ ý nghĩa:
Các bạn phải rất tỉ mỉ xóa từng chữ 1 để không làm ảnh hưởng đến tấm bia
Các bạn trẻ còn tranh thủ nhặt rác trên đường đi
Chiến 'lợi phẩm' nhiều ngoài mong đợi của nhóm bạn trẻ
Các bạn còn phải tận dụng túi nilon nhặt được để đựng rác
Nhóm bạn trẻ hào hứng khi đã làm được 1 việc ý nghĩa
Ảnh: NVCC