Nơi ấy là nhà: Trải lòng của Linh Miu về gia đình.
Người ta thường nói, không ai hiểu con cái bằng cha mẹ của mình. Thế nhưng trên thực tế, đôi lúc giữa cha mẹ và con cái vẫn tồn tại những vách ngăn, khoảng cách khó có thể lấp đầy nếu không thẳng thắn nói cho nhau biết.
Trong số phát sóng kì này, Nơi ấy là nhà sẽ mang đến cho các độc giả câu chuyện của Linh Miu (Vũ Thùy Linh, 1992, Hà Nội) cô nàng hotgirl Hà thành được nhiều bạn trẻ biết đến qua những clip táo bạo và chuyện tình cùng chàng diễn viên Phóng viên vui nhộn Hữu Công.
Thông qua chương trình, Linh Miu tâm sự và trải lòng mình về những điều thầm kín, những tâm sự chưa dám bày tỏ trước đó với mẹ.
"Mẹ! Chẳng biết phải nên bắt đầu từ đâu. Chắc rằng những câu từ trong đây có lẽ chẳng khiến mẹ tôi được mấy hài lòng. Mẹ rất tốt. Đúng vậy, bố mẹ nào cũng thương con cái và nhất là đối với những đứa trẻ không có bố thì tình yêu thương của mẹ phải là gấp đôi, thâm chí là gấp ba.
Mẹ luôn ngầm giúp đỡ cho những thành công của hai chị em tôi. Tất cả những gì có được ngày hôm nay đều có sự đứng sau của mẹ. Cho dù nhiều cái mẹ không thể hiểu để giúp đỡ tôi nhưng về mặt tinh thần đôi khi tôi vẫn luôn vững tin vì tôi có mẹ....
Mẹ luôn cố gắng đi làm để tạo dựng một tương lai vững chắc cho hai chị em, để khẳng định với tất cả mọi người chúng tôi không thua kém bất cứ ai dù giờ đây tôi không có bố. Nhưng quả thực với tôi và em gái nhiều khi: Mẹ thật khó hiểu!
Hotgirl Linh Miu
Mẹ luôn tham công tiếc việc, tôi hiểu một phần vì chúng tôi nhưng cũng một phần mẹ tiếc tuổi thanh xuân đã chôn vùi trong sự nghiệp cùng bố mà giờ mẹ lại ra đi trắng tay. Mẹ vẫn luôn tìm cách khẳng định bản thân mình.
Đôi khi vì như thế chúng tôi cảm thấy hụt hẫng. Thứ chúng tôi cần không phải vật chất, chúng tôi có đủ tất cả mọi thứ. Đôi khi chúng tôi chỉ cần những câu nói an ủi, những cử chỉ nhẹ nhàng, chân thành của mẹ mà thôi.
Mẹ chẳng bao giờ bênh vực chúng tôi khi có xích mích với ai cả. Có thể mẹ nghĩ rằng đó là cách để dạy chúng tôi phải biết điều trong cuộc sống. Nhưng bản thân tôi lại nghĩ, trong cuộc sống này mình cần ai? Đôi khi những người ngoài lề không đáng để chúng ta phải bênh vực, phải níu kéo. Tại sao không bảo vệ những người thân bên cạnh chúng ta đến cùng (không phải một cách vô lý, trắng trợn) rồi lúc sau đóng cửa bảo nhau?
Tất nhiên tôi hiểu mẹ có những hận thù, tủi hờn, bức xúc của mẹ nhưng mấy người đó chả liên quan gì đến cuộc đời của 3 mẹ con tôi. Nhất là em tôi còn nhỏ, cú shock khi bố mẹ chia tay vẫn còn quá lớn với nó. Tại sao cứ xát muối vào vết thương của nó. Mẹ chẳng bao giờ nghe những gì chúng tôi bộc bạch. Mẹ gạt đi hoặc không nghe trừ những việc trọng đại. Nhưng những câu chuyện của mẹ thì cứ rót vào tai chúng tôi như bản tin thời sự hàng ngày.
Có lần em tôi học kém bị mẹ mắng và nó đã nói với tôi những câu sởn gai ốc mặc dù mới học lớp 7: "Mẹ tham lam, mẹ rất tham lam, mẹ tham lam tất cả mọi thứ, mẹ tham công việc. Có bao giờ mẹ nghĩ em cần những gì không? Mẹ chẳng bao giờ bảo vệ em khi em có xích mích với bạn. Em chẳng thể tâm sự với ai ngoài chị. Có khi em khóc, bạn bè em cũng hỏi han nhưng làm sao chúng nó hiểu được cảm giác của em khi bố mẹ chia tay?".
Tôi nói với nó rằng: "Bông à, chị mong Bông lớn thật nhanh để Bông không bị ảnh hưởng nhiều bởi nỗi buồn của mẹ và những áp lực mẹ tạo ra. Bông của chị là 1 đứa trẻ ngoan và học giỏi. Ngày xưa chị Miu không được như Bông đâu. Chị học dốt và rất nghịch. Nhưng khi chị muốn làm gì thì chị đã làm tới cùng. Và bây giờ chị Miu đi đâu cũng có người cung phụng. Vì vậy, Bông cũng phải cố gắng trở thành người tài giỏi để sau này đi đâu cũng được người khác nể trọng".
Tôi đã khóc khi nói những lời đó với nó. Nó tạm biệt tôi và đi lên tầng 2 đóng cửa lại. Hình ảnh đó làm tôi nhớ lại chính tôi cũng đã chôn tuổi thơ của mình trong căn phòng đó. Ngày hôm đó đi đâu tôi cũng lo cho nó. Căn bản vì năm học lớp 7, tôi đã từng có ý định tự tử chỉ vì bị mời phụ huynh, là tôi sợ áp lực...
Đôi khi chúng tôi cũng tạo cho mẹ những sự áp lực nhỏ nhặt như là không chịu giúp mẹ việc nhà, bầy bừa các thứ, lại thêm con chó tham gia vào việc bừa bộn này nên nhiều khi mẹ tôi bị cáu càng cáu thêm nhưng mẹ vẫn lại tự đi dọn vì sợ chúng tôi ở bẩn lại bị bệnh.
Mẹ tôi khó hiểu như vậy đấy, thật sự tôi cũng chẳng biết những lời trên đây của mình là đúng hay sai? Vì người lớn lúc nào cũng đúng? Hay vì tôi chưa làm mẹ nên chưa thể hiểu?".
Trong những dòng tâm sự trên có thể nhận thấy cô nàng Linh Miu khá thẳng thắn nhận xét về mẹ đó là người tham công, tiếc việc, không dành nhiều thời gian cho con cái. Thế nhưng khi trò chuyện tại phòng thu thì đằng sau những trách móc về mẹ lại là những tình cảm giấu kín trong lòng của cô con gái bướng bỉnh.
Linh Miu tự nhận mình là một người ngang bướng, thường hay khắc khẩu với mẹ. Thế nhưng, vì bố không còn chung sống với ba mẹ con Linh Miu nên cô bạn dành hết tình cảm cho mẹ và em gái.
Và mong muốn lớn nhất và dường như đã trở thành một nỗi khát khao dành cho mẹ của cô bạn đó là mẹ nhanh chóng lấy chồng: "Mẹ không cần dành quá nhiều thời gian cho các con, mà hãy cố gắng tìm được một bác nào đó yêu thương mẹ thật lòng và cũng phải thương các con để làm chỗ dựa tuổi già".
Cùng theo dõi Nơi ấy là nhà tuần này nhé.
Với các bạn độc giả khắp cả nước, nếu bạn muốn chia sẻ nỗi lòng, tâm sự hay cần chương trình giúp đỡ về câu chuyện, vấn đề của gia đình mình thì hãy gửi thư về địa chỉ: bandoc@tiin.vn, tiêu đề thư: Gửi chương trình Nơi ấy là nhà nhé!