Bố mẹ nào mà chẳng yêu con nhưng không giống như các bà mẹ yêu thương không thể che giấu, sự quan tâm của các ông bố đôi khi lại không diễn tả được hết bằng lời. Câu chuyện về ông bố nghèo khổ dưới đây sẽ là minh chứng rõ nét nhất cho tình yêu thương vô bờ đó.
Hình ảnh người công nhân dọn cống với gương mặt khắc khổ, thân hình gày gò vừa được chủ tài khoản Instagram GMB Akash, một nhiếp ảnh gia đến từ Bangladesh đăng tải đã nhận được sự quan tâm và chia sẻ nhiệt tình của cộng đồng mạng. Tại sao lại như vậy? Bức hình đó có gì đặc biệt mà lại khiến hơn 489.000 người sử dụng Facebook không khỏi cay mắt?
Bức hình ông bố nghèo nhận được cả trăm nghìn lượt thích và chia sẻ của cư dân mạng. (Ảnh: Instagram GMB Akash)
Đó là bởi tấm hình rất đời thường kia chứa đựng một câu chuyện đầy ý nghĩa về cuộc đời của một ông bố thuộc tầng lớp dân nghèo, những người sống dưới đáy xã hội tại quốc gia này.
Theo đó, ông Idris ngày ngày cần mẫn với công việc của một công nhân dọn cống để lo cho 4 đứa con ăn học. Dọn cống ở Bangladesh bị coi là công việc vất vả và bẩn thỉu nhất trên thế giới. Phải làm việc trong môi trường rất mất vệ sinh, dễ mắc phải bệnh lây nhiễm nhưng số tiền công nhận được lại vô cùng ít ỏi.
Cực nhọc là vậy nhưng ông bố nghèo đã giấu nhẹm công việc của mình vì lo sợ nếu biết sự thật, các con sẽ cảm thấy xấu hổ trước bạn bè. Ông làm việc quần quật không một lời oán thán mong sao các con có thể yên tâm học hành.
Để các con không nghi ngờ, mỗi ngày trước khi đi làm về, ông đều chui vào nhà tắm công cộng tắm rửa sạch sẽ để xua đi mùi hôi thối sau khi lặn ngụm dưới các ống cống. Thế nhưng, một biến cố lớn xảy ra đã khiến ông quyết định công khai sự thật và đây là những lời ông muốn nói:
Chia sẻ của nhiếp ảnh gia về cuộc đời của ông bố nghèo thương con đã nhận được sự cảm thông của hàng nghìn người trên thế giới. (Ảnh chụp màn hình Instagram GMB Akash)
'Tôi chưa bao giờ dám để cho con biết mình đang làm nghề gì bởi tôi không muốn chúng phải xấu hổ về bố. Khi cô con gái út hỏi bố làm gì, tôi ngập ngừng trả lời rằng tôi là một công nhân.
Tôi muốn các con có thể ngẩng cao đầu trước mọi người, để con không bị người khác coi thường như họ vẫn làm với tôi.
Cả đời mình, tôi chưa từng nghĩ đến việc mua một chiếc áo mới. Tất cả số tiền kiếm được tôi để dành cho các con mua sách vở học hành. SỰ TÔN TRỌNG, đó là tất cả những gì mà tôi muốn các con có được.
Nhớ lại thời điểm trước ngày nhập học của con gái út, tôi đã cảm thấy vô cùng tuyệt vọng và đau đớn vì không lo nổi học phí cho con. Cả ngày hôm đó, tôi chẳng làm nổi việc gì cho ra hồn mà chỉ ngồi thù lù cạnh đống rác rưởi, cố gắng giấu đi những giọt nước mắt buồn tủi. Tôi không biết sẽ phải đối mặt với con gái như thế nào khi trở về nhà mà không có tiền đóng học. Tôi sinh ra nghèo khó và có lẽ mãi mãi cũng chẳng thể khá hơn.
Lúc tôi ngồi khóc một mình, đồng nghiệp vẫn làm việc bình thường như không có chuyện gì xảy ra, nhưng ngạc nhiên thay, sau giờ tan ca, tất cả bọn họ đều ngồi lại bên tôi và hỏi tôi có coi họ như những người anh em hay không. Trước khi tôi kịp thốt nên lời, họ đã giúi vào tay tôi toàn bộ số tiền công phải vất vả cả ngày mới kiếm được. Tôi ra sức từ chối nhưng những người anh em luôn cùng tôi ngụp lặn trong các ống cống đó, những người công nhân vệ sinh nghèo khổ thường bị người ta coi thường đó đã khiến tôi nghẹn lời bởi câu nói: 'Chúng tôi có thể nhịn đói ngày hôm nay nhưng con gái của anh phải được đến trường'.
Ngày hôm đó, tôi trở về nhà với bộ dạng lấm lem của một công nhân vệ sinh, toàn thân bốc mùi hôi mà chẳng màng tắm rửa như mọi hôm nữa bởi tôi biết tôi hoàn toàn có thể ngẩng cao đầu về những việc mình làm'.
Nghề dọn dẹp cống bị coi là một nghề thấp kém ở Bangladesh. (Ảnh Internet)
Đó chính là ngày ông Idris quyết định nói cho các con biết sự thật về nghề nghiệp của mình. Ông cũng thú nhận không thể kiếm đủ tiền cho con gái út đi học đại học nhưng các đồng nghiệp của ông đã hi sinh đồng lương nhỏ nhoi của họ cho bố con ông. Nhìn gương mặt khổ sở của bố khi phải giấu giếm bản thân vì 4 chị em, các con ông òa khóc vì xúc động.
Biết bố đã phải hi sinh như thế nào khi một mình gánh trên vai biết bao tủi nhục, các con ông không muốn bố phải vất vả thêm nữa. Con gái út ông Idris vẫn còn đi học nhưng đã xin đi làm thêm còn các chị lớn sẽ kiếm tiền lo học phí cho em để đỡ đần bố.
Được biết, ông Idris hiện vẫn tiếp tục công việc của mình nhưng giờ đây ông không còn một mình nữa. Cô con gái út thường xuyên đưa ông đi làm và mang đồ ăn cho tất cả đồng nghiệp của bố. Khi được hỏi tại sao lại làm vậy, cô đã trả lời: 'Các chú các bác đã phải nhịn đói vì con ngày hôm đó để con có thể là con ngày hôm nay. Vì vậy, con luôn cảm thấy biết ơn khi ngày ngày được mang cơm tới cho mọi người đấy ạ'.
Ông Idris cũng chia sẻ bây giờ ông không thấy mình là một người nghèo hèn thấp kém nữa bởi với những đứa con hiếu thảo và ngoan ngoãn như thế, ông đã quá giàu rồi.