Em và Trịnh của đạo diễn Phan Gia Nhật Linh là một trong những dự án điện ảnh được mong chờ nhất năm 2022, với kinh phí 50 tỷ đồng, quy tụ dàn diễn viên hùng hậu nhiều thế hệ.
Phim dài 136 phút, tái hiện cuộc đời nhạc sĩ gốc Huế vào giao đoạn 1950-1990, đan xen giữa các sự kiện thực tại và quá khứ. Câu chuyện bắt đầu với việc nữ sinh Michiko Yoshii (Nakatani Akari đóng) tìm gặp Trịnh Công Sơn để làm bài luận văn thạc sĩ về yếu tố phản chiến trong nhạc của ông. Từ những hồi tưởng của Trịnh Công Sơn, ký ức đáng nhớ trong cuộc đời trai trẻ của ông bên cạnh những 'nàng Diễm' được hé mở. Trong khi đó, ở hiện tại, nhiệt huyết và sự đáng yêu của Michiko như liều thuốc xoa dịu trái tim đầy khắc khoải của người nghệ sĩ sau bao biến cố.
![Nội dung chú thích ảnh]()
Hình ảnh và âm thanh chỉn chu, tinh tế
Em và Trịnh chọn khung hình 4:3 cổ điển, gợi cảm giác vừa hoài niệm mà cũng đầy tự sự. Phim có sự đa dạng về bối cảnh, trải dài từ Huế, Đà Lạt đến Sài Gòn. Thành Phố Hồ Chí Minh của đầu thập niên 1990 được khắc họa với Nhà hát thành phố, chợ Bến Thành, dinh Độc Lập...
Lối xử lý hình ảnh của đạo diễn tinh tế, trau chuốt, đầy chất thơ với các góc máy đặc sắc từ trên cao (overhead shot) bằng flycam, góc quay ngang, góc cận - đặc tả… Tuy nhiên, phim lạm dụng kĩ thuật slow - motion (chuyển động chậm) nhiều lần để nhấn nhá vẻ đẹp các giai nhân trong đời nhạc sĩ họ Trịnh không khỏi gây cảm giác dông dài, buồn ngủ.
![Nội dung chú thích ảnh]()
Âm nhạc dưới sự chỉ đạo của nhạc sĩ tài hoa Đức Trí trở thành nét chấm phá không thể nào quên của Em và Trịnh. Rất nhiều ca khúc tiêu biểu trong sự nhiệp của Trịnh Công Sơn được chắt lọc đưa vào phim, vang lên đúng các thời khắc quan trọng. Âm nhạc trong phim lúc thì được 'đưa đẩy' bởi giọng hát của diễn viên, lúc thì thông qua những đĩa than, radio...
Những bài phối mới đậm chất mộc mạc truyền tải tinh thần âm nhạc thời kỳ đó, như Diễm Xưa, Hạ trắng, Nắng thủy tinh, Ướt mi...
Avin Lu chưa thuyết phục, 'các bóng hồng' gây ấn tượng
Về diễn xuất, dàn cast nữ trong Em và Trịnh làm tốt ngoài mong đơi. Bùi Lan Hương gây ngạc nhiên khi hóa thân Khánh Ly dù đây chỉ là phim đầu tay của cô. Cô đóng tự nhiên, như thể đang 'sống' với Khánh Ly chứ không phải là đang 'diễn'. Một nữ danh ca cá tính, rất đàn bà đã hiện lên rất thật, rất đời.
![Nội dung chú thích ảnh]()
Hoàng Hà cũng là điểm sáng. Cô hóa thân thành Dao Ánh ấm áp, trong trẻo, đúng chuẩn 'nàng thơ' xứ Huế. Trong nhiều phân cảnh với Avin Lu, Hoàng Hà có phần lấn át bạn diễn. Michiko của Nakatani Akari sôi nổi, nhiệt tình. Diễn viên đến từ xứ sở mặt trời mọc để lại dấu ấn đáng nhớ một cảnh nhảy múa đậm chất nhạc kịch, mang âm hưởng của tác phẩm nổi tiếng La La Land (2016).
![Nội dung chú thích ảnh]()
Trịnh Công Sơn thời trẻ dường như là vai quá sức với Avin Lu. Anh chỉ khắc họa ổn thỏa dáng vẻ thư sinh ngô, đầy say đắm trước những bóng hồng. Nhưng trong những thời khắc cần rơi nước mắt, chẳng hạn trong các đoạn chia xa với Dao Ánh, diễn viên sinh năm 1995 chưa thể đem lại sức nặng về mặt cảm xúc với nhiều biểu cảm khá cứng, gồng. Đôi mắt mở to hết cỡ cùng biểu cảm hình thể luôn tỏ vẻ lúng túng trông 'kịch'.
Trần Lực đem đến một Trịnh Công Sơn phong trần, từng trải mà vẫn hào hoa ở tuổi trung niên. Ông có nhiều đất diễn tâm lý với những đoạn hồi tưởng. Dù vậy, cái 'chất nghệ sĩ' hiếm có khó tìm của nhạc sĩ tài hoa vẫn không được làm bật lên ở đây.
![Nội dung chú thích ảnh]()
Nhìn chung, nhà sản xuất đầy tâm huyết và nỗ lực xây dựng hình ảnh, cá tính của Trịnh Công Sơn vào các thời kì, thông qua đó gửi gắm các thông điệp, chiêm nghiệm, triết lí về hòa bình, tình yêu, tình bạn, tình thân. Bộ phim đã chạm vào được trái tim công chúng nói chung và những ai hâm mộ cố nhạc sĩ nói riêng bằng lối kể chuyện chậm rãi, chú trọng yếu tố cảm xúc.
Tuy nhiên, vì có quá nhiều tuyến truyện nên người xem vẫn có cảm giác mọi thứ khai thác chưa được sâu sắc, kĩ lưỡng. Các đoạn cao trào đều 'chưa tới'. Một phần cũng là vì các đoạn chuyển cảnh thiếu hợp lí, thậm chí là khá 'cụt'.