Tối nay khi xem một bộ phim xong, anh liền nghĩ đến câu hỏi đó “bao nhiêu năm nay em ở đâu vậy?”. Cái hồi anh học năm 2 đại học, tức là 20 tuổi, anh cứ nghĩ thêm một năm nữa đi rồi sẽ gặp được em. Nhưng đến năm 3, năm 4 rồi khi ra trường anh vẫn chưa thấy em xuất hiện đâu cả.
Bây giờ anh đã 25, sắp bước sang tuổi 26 rồi, có phải em đã trốn kỹ quá không? Cứ từng ngày trôi qua anh lại “đón” thêm một em thiệp cưới. Thiệp cưới đỏ, thiệp cưới tím, thiếp cưới hồng… của nào là bạn thân, bạn đại học, bạn cấp 1, có cả bạn mẫu giáo nữa. Cứ những lúc nhận là anh lại thử mường tượng xem, sau này thiệp cưới của chúng ta sẽ thế nào.
Ảnh minh họa
Nhiều người cảm thấy lạ lùng khi anh từng này tuổi rồi mà chưa có mối tình vắt vai. Không quá đẹp trai lắm nhưng cũng nằm trong top “boy lạnh lùng” ở lớp ngày xưa, không quá thông minh nhưng luôn có sáng kiến đúng lúc trong công việc, không quá sôi nổi mà chỉ đủ điềm đạm để đối diện với mọi việc, từ xấu đến tốt, từ mong đợi đến cả không mong chờ. Bố mẹ bảo anh kỹ tính, bạn bè bảo anh kén chọn, mọi người bảo anh khó chiều, nhưng thật ra là, anh đang nghĩ em ở đâu?
Trong hàng trăm, hàng ngàn cô gái anh gặp, em là ai trong số họ? Anh biết rằng chắc chắn em sẽ đến nên anh cứ thảnh thơi với những việc không tên hàng ngày. Nhưng bây giờ anh thấy chúng mình đang lãng phí thời gian quá. Gặp em muộn hơn một năm, tức là sẽ bớt đi một năm có em trong đời. Gặp em muộn hơn một giờ, lỡ em không đứng đó chờ anh nữa thì sao? Gặp em muộn hơn một phút, lỡ có thằng nào nó đi ngang, ngó ngang ngó dọc cướp mất em thì anh làm thế nào?
Nếu trên đời này có cỗ máy thời gian thì tốt quá. Lúc đó anh sẽ lập tức quay về, từ cái hồi em bé xíu, cái hồi còn buộc tóc hai bên ở trường mẫu giáo ấy. Khi ấy mà có thằng nào lượn lờ xung quanh, trêu đùa, véo má em thì anh sẽ “xử” bọn chúng ngay. Nghe hơi sến sẩm nhưng lúc ấy anh cũng chỉ là cậu bé 5 tuổi mà, những thằng bé 5 tuổi có biết sến sẩm là gì đâu. Vì thế, ngay từ lúc ấy em là mối tình đầu của anh rồi.
Cứ thế chúng ta sẽ lớn lên cùng nhau từng ngày. Lúc em cười, anh sẽ ở bên cạnh vui cùng em. Lúc em khóc, anh sẽ cố gắng làm cho em vui. Mọi thứ chúng ta đều làm cùng nhau, thế thì thật tốt biết mấy. Có thể đôi khi em sẽ giận hờn anh, anh cũng có thể bực mình mà to tiếng với em, nhưng rồi anh sẽ nghĩ lại, sẽ nhường nhịn hay nói rõ ràng để em hiểu. Dù sao thì anh cũng không thích im lặng.
Em đang ở đâu đó của ngày mai, nhưng một điều chắc chắn thì anh sẽ luôn ở bên cạnh em như thế. Rồi thì bây giờ anh vẫn đắm chìm vào những kế hoạch, vào những quán cà phê cuối tuần cùng bạn bè và cả những câu ca thán, hỏi han của bố mẹ.
Anh sẽ chờ em đến, hoặc giả dụ thì cũng chờ em xuất hiện để anh theo đuổi, mong là lúc đó em chưa có người khác, không anh lại phải vất vả “đánh cả địch để cướp đồn”.
Lúc đó chắc em sẽ nghĩ rằng anh dở người, nhưng anh sẽ hỏi một câu rồi cốc vào đầu em một cái thật đau: Bao nhiêu năm nay em ở đâu vậy?