Tôi sinh ra trong một gia đình khá giả, bố mẹ tôi đều có công việc ổn định nên từ nhỏ tôi chẳng cần vất vả lo toan như những bạn bè cùng trang lứa.
Ngày tôi học đại học, trong khi bạn bè vất vả đi làm thêm để đóng học phí thì mỗi tháng ngoài tiền học phí, tiền sinh hoạt thì bố mẹ còn cho tôi thêm 1 triệu đồng tiêu vặt nữa.
Lúc tốt nghiệp ra trường khi bạn bè chạy đôn đáo khắp nơi để xin việc thì bố tôi đã nhờ xin cho tôi một công việc ổn định với mức lương khá. Vậy nên ai cũng nói tôi sướng từ trong trứng.
Cứ nghĩ với những may mắn đó thì tôi sẽ chọn một chàng trai giàu có để lấy làm chồng. Thế nhưng chẳng hiểu sao tôi lại phải lòng chàng trai gia cảnh bình thường và nhất quyết về làm vợ anh.
Ảnh minh họa
Chồng tôi tên Quang, hơn tôi 3 tuổi là con nhà nông nên từ nhỏ anh đã vất vả. Hơn nữa, anh còn là anh cả trong gia đình ba anh em, bố mẹ nghèo khó nên anh cũng phải phụ giúp bố mẹ lo cho các em học hành.
Cưới nhau về, bố mẹ tôi cho tiền chúng tôi mua một căn chung cư nhỏ ở ngoại thành. Không phải lo lắng kinh tế gì nên tôi vẫn giữ khư khư cái thói tiểu thư chỉ biết hưởng thụ mà không cần nghĩ đến người khác.
Cũng may, Quang yêu và rất chiều chuộng tôi, có những ngày anh mệt mỏi ở công trường cả ngày nhưng 10 giờ tối tôi muốn ăn ốc anh cũng sẵn sàng chạy đi mua cho vợ.
Thậm chí, đi làm về tôi mệt nên nằm dài ra sofa nghỉ ngơi còn người nấu bữa tối sẽ là chồng. Ngay cả việc phơi quần áo và dọn dẹp nhà cửa cũng là chồng tôi làm.
Thỉnh thoảng tôi đi ăn uống, tụ tập với lũ bạn mặc kệ chồng ở nhà ăn gì thì ăn. Tuy nhiên, Quang muốn đi đâu thì cũng phải nấu xong bữa tối cho tôi, nếu không về nhà tôi sẽ bày đủ trò để nũng nịu anh.
Tôi cứ sống thế cho đến một ngày...
Hôm ấy ngày nghỉ, chồng tôi kêu mệt nhưng bảo có việc đột xuất ở công trường nên vẫn phải đến. Mùa dịch bệnh hàng quán cũng chưa bán đồ ăn nhiều nên tôi dở chứng nấu nấu nướng nướng rồi mang cơm đến công trường cho anh.
Đến cổng gọi mãi chồng không nghe máy nên tôi đành gửi cơm chỗ bác bảo vệ. Thấy tôi, bác bảo vệ công trường nói tôi nên khuyên chồng làm ít giữ sức khỏe chứ ngày nào hết giờ làm anh cũng xin ở lại làm thêm tăng ca để có thêm thu nhập. Có những ngày làm từ sáng đến tối nhưng chồng tôi còn xin ở lại làm ca tối đến 22h mới nghỉ.
Thì ra, những hôm anh gọi cho tôi nói đi nhậu với bạn bè chỉ là nói dối, thực chất anh đi làm thêm ở công trường.
Tôi hỏi sao anh phải làm thế thì anh nói muốn tôi sống sung sướng hơn, anh muốn là chỗ dựa vững chắc cho vợ con. Rồi anh nói anh sẽ tiết kiệm để sau này mua căn nhà rộng hơn, ban công rộng hơn và trồng thật nhiều hoa hồng để tôi tha hồ sống ảo...
Nghe anh nói đến đây tôi rưng rưng vì xúc động, lâu nay tôi chỉ biết sống cho bản thân mà chưa từng quan tâm anh thích gì, mơ ước điều gì. Sự việc này thực sự khiến tôi chấn động tâm lý, tôi quyết định phải thay đổi lối sống của bản thân, không thể phụ lòng chồng mình được.